Rong ruổi về bến đợi
gặp một chiều mưa rây
Tam Đảo cao vời vợi
đầy trời mây trắng bay
Người lên cùng thác Bạc
kẻ bươn bả sông Tiền
cuộc đời nhiều tất bật
trái đất cũng quay nghiêng
Con dốc dài trước mặt
lạc nhau tự bao giờ
lẫn trong nghìn bậc đá
khấn thầm mẹ Âu Cơ
Chầm chậm theo lối trúc
xanh ngút mắt hồng hoang
nghẹn tim tiếng cuốc cuốc
sóng chao giữa thượng ngàn.
B.T.X.M
Chủ Nhật, 22 tháng 11, 2009
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)