HOÀNG HÔN
Ác vàng buông góc biển
Ghềnh Ráng trắng hoa lau
về núi chim bay mau
bóng sâm cầm loáng bạc
Ngoài khơi xa bát ngát
thuyền về bến hoang liêu
sóng biếc vỗ phiêu diêu
cuối ngày còn lãng tử
Ai đi tìm quán trọ
bâng khuâng tiếng từ quy
ngùi thương giọt sầu bi
trên mồ Hàn Mặc Tử
Nhớ ai đi xa xứ
sao vương đỉnh tháp mờ
thương ai tự ngàn xưa
mang mang buồn thế sự
Hồi chuông nào góa bụa
trời xanh sắc bồ đề
có thương người đơn chiếc
hoàng hôn tím hồn quê.
(trong tập Lời ru bếp lửa)
Thứ Hai, 30 tháng 3, 2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét